Một buổi tối, Tùng cảm thấy tinh hoàn bên phải có cảm giác đau, lúc đầu còn lâm râm nhưng về sau lại càng đau. Mẹ Tùng vội đưa Tùng đến bệnh viện. Qua kiểm tra, bác sĩ chẩn đoán Tùng bị chứng thắt ngô dẫn tinh, một chứng bệnh cấp tính nghiêm trọng nhất, cần phải tiến hành phẫu thuật ngay. Sau khi mổ, sức khoẻ Tùng trở lại bình thường. May mà bệnh đang trong thời kỳ đầu và đã được điều trị kịp thời; nếu không, hậu quảthật khó lường.
Những cơn ác mộng của lứa tuổi thiếu niên
Thế nào là chứng âm nang cấp? Nếu không chữa trị kịp thời nó sẽ có những ảnh hưởng như thế nào đối với sức khoẻ? Dưới đây là những điều về chứng âm nang cấp thường thấy ơ lứa tuổi thiếu niên. Khi bước vào tuổi dậy thì, các bạn cũng nên biết một số kiến thức liên quan và dĩ nhiên các bậc phụ huynh cũng cần phải biết.
Chứng âm nang cấp là bệnh cấp tính của bìu tinh hoàn, thường thấy ơ lứa tuổi thanh thiếu niên; những bệnh lý cần phải được xử lý gấp là:
1. Xoay ống dẫn tinh
2. Viêm tinh hoàn cấp
3. Sa nang
4. Vỡ tinh hoàn
Bệnh thắt ống dẫn tinh cấp
Ống dẫn tinh nối với tinh hoàn vàcũng là đường dẫn quan trọng của túi chứa tinh. Nó có huyết quản, dây thần kinh, cơ và dây chằng, giúp cung cấp máu cho tinh hoàn. Khi ống dẫn tinh bị thắt lại, máu không được lưu thông, gián tiếp tạo thành tình trạng hoại tử tinh hoàn do thiếu máu. Chứng thắt ngô dẫn tinh thường xảy ra ơ độ tuổi từ 10 đến 16, phải điều trị gấp thì mới có thể giữ được tinh hoàn.
Chứng thắt ngô dẫn tinh chủ yếu xuất hiện do bẩm sinh, nguyên nhân thường thấy là lớp màng bọc quanh tinh hoàn quá lớn, khiến cho tinh hoàn không đủ không gian chuyển động. Khi dây chằng giữtinh hoàn co lại, tinh hoàn có xu hướng di chuyển vào bên trong cơ thể. Khi dây chằng buông lỏng, tinh hoàn mới trở về vị trí ban đầu. Nhưng cũng có lúc, tình hình lại không như thế; tinh hoàn cứ xoay vòng trong ngô dẫn tinh cho đến lúc không thể trở lại vị trí ban đầu được.
Nếu tinh hoàn thiếu máu trong 4 giờ thì có nguy cơ bị hoại tử, nhiều khảnăng phải loại bỏ. Vì vậy, chứng thắt ngô dẫn tinh cấp là một bệnh trong âm nang cấp, cần phải điều trị trong thời gian sớm nhất.
Cần chú y đến những cơn đau tức đột ngột
Lúc mới bắt đầu, người bệnh có cảm giác đau ơ bẹn hoặc ơ tinh hoàn. Một giờ sau, cơn đau kịch liệt hơn do lúc này tinh hoàn đã lên đến bẹn, nếu để lâu sẽ dẫn đến sưng bìu tinh hoàn. Lúc này, cần phải dùng kỹ thuật y học để kiểm tra khu biệt với chứng viêm tinh hoàn cấp. Nhưng đôi khi cũng có trường hợp chẩn đoán nhầm (20%). Nếu như trên lâm sàng xét thấy có triệu chứng của chứng thắt ngô dẫn tinh thì đầu tiên phải gỡ điểm bị thắt. Nhưng do bị đau, người bệnh thường không muốn hợp tác với bác sĩ điều trị. Vậy biện pháp an toàn nhất là mổ nhanh để kiểm tra.
Nếu như tình hình không nghiêm trọng lắm, trong khoảng 12 tiếng, tinh hoàn vẫn còn cơ may được cứu chữa (bị mất khả năng sản xuất tinh trùng nhưng có vẫn có thể sản xuất hoóc môn sinh dục nam).
Chứng thắt ngô dẫn tinh thường lần lượt xảy ra ơ hai bên. Vì vậy, khi làm phẫu thuật, ngoài việc cố định cho bên tinh hoàn bị bệnh, bác sĩ cũng nên cố định tinh hoàn chưa bị bệnh để tránh lặp lại tình trạng trên.
Trong âm nang, ngoài ngô dẫn tinh bị thắt, phần nối tinh hoàn cũng dễ bị thắt. Tuy nhiên, nếu như nó bị hỏng thì cũng không ảnh hưởng đến chức năng của tinh hoàn.
Viêm tinh hoàn và mào tinh
Viêm tinh hoàn cấp là bệnh thường thấy ơ người trưởng thành. Nhưng những năm gần đây, bệnh này cũng xảy ra ơ lứa tuổi thanh thiếu niên. Nguyên nhân có lẽ liên quan đến độ tuổi sinh hoạt tình dục.
Chứng viêm tinh hoàn cấp xảy ra do những bộ phận khác của cơ thể bị viêm nhiễm, vi khuẩn theo đường máu đến tinh hoàn. Ở những người dậy thì hoặc ơ lứa tuổi trưởng thành, sau khi bị viêm tuyến nước bọt 3 - 4 ngày, nguy cơ viêm tinh hoàn cấp là 3%. Tính nghiêm trọng của bệnh viêm tinh hoàn cấp còn làm yếu đi khả năng sản xuất tinh trùng, dẫn đến vô sinh.
Nguyên nhân dẫn đến bệnh viêm tinh hoàn cấp là nhiễm khuẩn khi quan hệ tình dục, viêm niệu đạo hoặc viêm tuyến tiền liệt. Con đường lây nhiễm là từ ngô dẫn tinh đến tinh hoàn, hoặc có thể lây nhiễm qua đường máu. Khi dùng sức trong công việc nặng hoặc đại tiểu tiện, thủy áp trong bàng quang sẽ tăng, đẩy nước dịch đã nhiễm khuẩn qua ống xuất tinh đến tuyến tiền liệt hoặc ngô dẫn tinh và cuối cùng là đến mào tinh.
Khi xảy ra chứng viêm tinh hoàn cấp, người bệnh cảm thấy tinh hoàn và mào tinh bị sưng lên, rất đau. Cơn đau xuất phát từ ống dẫn tinh, lan dần đến hông, nếu đẩy tinh hoàn lên cao thì cơn đau có hơi giảm (nhưng nếu bị thắt ngô dẫn tinh thì càng đau hơn). Một số người mắc bệnh còn bị sốt nóng đến 40 độ C. Ngoài ra, người bệnh còn có hiện tượng thuỷdịch đục, khi đi tiểu cảm thấy nóng rát và có gợn đục.
Để điều trị bệnh nhiễm khuẩn tinh hoàn và mào tinh, bác sĩ cho dùng thuốc kháng khuẩn là chủ yếu. Lúc mới bị viêm nhiễm, người bệnh nên nghỉ ngơi, dùng gối kê cao ơphần bìu tinh hoàn để
giảm đau. Nếu như âm nang vẫn không tan mủ thì phải tiến hành phẫu thuật.
Bệnh kết hạch cũng dễ làm cho mào tinh bị viêm, nhưng ơ tuổi thanh thiếu niên thường ít thấy.
Chứng sưng tấy âm nang khác với chứng sa nang
Trong thời kỳ phôi thai, tinh hoàn nằm trong hốc bụng, khi phôi thai phát triển, chúng sẽ di chuyển và dưới tác dụng của hoóc môn, chúng bám vào màng ô bụng, men theo xương cung chậu di chuyển về vị trí bìu tinh hoàn. Khi màng ô bụng tiến về phía âm nang, một cái túi sẽ hình thành. Khi trẻ được sinh ra, miệng túi sẽ tự khép lại. Nếu như miệng túi không khép lại hoàn toàn. nó sẽ chừa lại một lỗ thoát, dịch từ màng ổ bụng tiết ra sẽ chảy vào trong túi này, tạo nên chứng sưng tấy âm nang.
Chứng sưng tấy âm nang có thể chia làm hai loại. Loại thứ nhất là loại vừa nhắc ơ phần trên. Loại thứ hai: Miệng túi khép lại, nhưng mặt túi luôn tiết dịch, tạo ra chứng sưng tấy âm nang.
Nếu như miệng túi có độ mở lớn, lớp mỡ bao bọc tiểu tràng sẽ chạy xuống túi làm cho bẹn hoặc âm nang có những khối u. Khi trẻ đi đại tiện hoặc dùng sức cơ bụng, khối u sẽ hiện lên rõ nhất. Bệnh này người ta thường gọi là bệnh sa nang. Có thể thấy rõ rằng, nguyên nhân chủ yếu tạo nên chứng sưng tấy âm nang và sa nang là như nhau, nhưng bệnh chứng khác nhau tùy theo độ mở của miệng túi.
Phương pháp đơn giản nhất để phân biệt hai chứng bệnh này là: chứng sưng tấy âm nang có độ xuyên ánh sáng tốt. Ở chứng sa nang, khi bệnh nhân nằm xuống, khối u tự động biến mất. Chứng sưng tấy do bị gấp ngô dẫn tinh dễ bị nhầm lẫn với chứng sa nang và cũng kết hợp để tạo ra chứng sa nang.
Chứng thoát vị bẹn
Người mắc chứng sa nang khi cơ thể ơ tư thếnằm, khúc ruột sa xuống sẽ tự động chạy về ô bụng. Nhưng cũng có khi ruột và lớp
mỡ bao quanh ruột không những không chịu chạy về vị trí cũ mà còn có hiện tượng ’đánh võng’; đó là chứng thoát vị bẹn. Nếu như không điều trị kịp thời, đoạn ruột thoát vị sẽ bị hoại tử hoặc thủng, gây hiễm trùng máuc viêm màng bụng cấp.
Chứng sa nang không thể tự khỏi
Chứng sa nang chiếm tỉ lệ 1-4% ơ trẻ bình thường; ơtrẻ sinh non, tỉ lệ cao hơn. Tỉ lệ của nam và nữ là 9/1. Ở trẻ mới sinh, khoảng 1/3 có triệu chứng sưng bọng âm nang, nhưng khi được 1 tuổi, nó sẽ tự mất đi. Nếu nó không chịu mất đi thì cần phải có sự can thiệp của phẫu thuật.
Độ tuổi mắc chứng sa nang có thể là từsơ sinh đến lúc trưởng thành, nhưng phần lớn xảy ra ơ tuổi sơ sinh. Có một số trẻ do bố mẹ không sớm phát hiện hoặc cho rằng bệnh sẽ tự khỏi nên điều trị rất muộn, có khi đến tuổi thanh thiếu niên mới phát hiện...
Nên sớm tiến hành phẫu thuật
Chứng sưng tấy âm nang và sa nang được điều trị bằng phẫu thuật là chủ yếu. Khi mổ, chỉ rạch một vết nhỏ dưới bẹn, tìm thấy ống dẫn tinh, phân túi ra, rồi kết lại ơ vùng phụ cận ô bụng. Ở người lớn tuổi, phải válại màng bụng. Cách tốt nhất để trị chứng sa nang là khi vừa phát hiện, lập tức tiến hành phẫu thuật. Chẳng hạn, bệnh chứng thoát vị bẹn cũng cần phải sớm tiến hành phẫu thuật mới tránh khỏi bị hoại tử ruột hoặc viêm màng bụng.
Trước khi bị chứng thoát vị bẹn thì chứng sa nang sẽ phát tác trước một vài lần nên có lẽ bệnh nhân cũng phần nào hiểu được bệnh tình của chính mình. Khi chứng thoát vị bẹn phát tác, lúc nằm nghỉ ngơi, nếu không đưa nó trở về ô bụng, và cảm thấy đau vùng bụng kèm theo nôn mửa thì lập tức đưa người bệnh đến bệnh viện điều trị.
Cách điều trị dân gian chỉ có tác dụng tạm thời, không thể trị dứt điểm chứng sa nang. Ngoài ra, nếu chỉ đơn thuần rút nước
ứ trong bìu tinh hoàn thì chỉ có thể làm giảm cơn đau một cách tạm thời, nước bên trong bìu tinh hoàn cũng sẽ tích lại ngay, và càng có nguy cơ bị nhiễm trùng.
Chứng vỡ tinh hoàn
Đây là tai nạ thường thấy ơ lứa tuổi thiếu niên, nguyên nhân chính là bị va chạm mạnh khi đá bóng hay chơi các trò khác. Khác với noãn của người nữ được bảo vệ một cách kỹ càng trong xương chậu, tinh hoàn của người nam ơ bên ngoài nên dễ bị tổn thương. Tinh hoàn là cơ quan nhạy cảm của cơ thể, bên trong có nhiều dây thần kinh và mạch máu. Khi bị thương, biểu hiện rõ rệt nhất là cảm giác đau tận xương tuỷ. Vì vậy, trong thuật phòng thân của nữ giới có một đòn đánh vào chỗ này. Sau khi tinh hoàn bị va đập mạnh, nếu các mạch máu trong tinh hoàn bị rách thì sẽ dẫn đến tình trạng sưng bầm máu. Do bề mặt tinh hoàn có tính đàn hồi cao nên khi bị bầm máu, tinh hoàn có thể to bằng quả cà chua.
Để chẩn đoán tinh hoàn có phải bị dập vỡ hay không, cần dùng biện pháp siêu âm. Nếu như chỉ cá mạch máu bao bọc bên ngoài tinh hoàn bị thương, lớp màng bao bên ngoài vẫn vô sự thì không cần phải mổ ngay. Trong quá trình theo dõi, có thể tiến hành chườm lạnh cục bộ, hai ngày sau đó chườm nóng. Trong hai tuần, máu đọng trong tinh hoàn sẽ dần bị mất đi. Nhưng nếu siêu âm thấy mạch máu vàmàng ngoài tinh hoàn đều bị rách thì phải lập tức tiến hành phẫu thuật mới có thể bảo vệ được tinh hoàn. Nếu như lớp màng ngoài và mạch máu bị tổn thương nặng, tinh hoàn khócó thể giữ được, lúc này cần phải phẫu thuật cắt bỏ.
Yêu, điều đầu tiên xin hãy tôn trọng nhau
Tùng và Mai là bạn thân từ nhỏ. Lên đến bậc trung học, hai bên đã cóchút tình y. Trong một buổi dạ hội, Tùng không né được ham muốn vượt qua cái khoảng cách tình bạn đó. Mai là con nhà gia giáo, cô biết rằng không thể làm như thế được. Cuối cùng, Tùng đã để cho tinh dịch của mình xuất ra bên ngoài âm đạo của Mai. Mai hoảng sợ, chạy vội về nhà tắm rửa và sau đó không còn dám gặp Tùng nữa.
Riêng Tùng thì cho rằng xuất tinh bên ngoài âm đạo không thể nào mang thai được. Mai cũng tự an ủi mình: đã rửa sạch sẽ rồi thì không đến nỗi xẩy ra chuyện. Do đó, Mai cũng không hề nghĩ đến biện phá đề phòng gì khác và cũng không nói lại với ai. Đến hai tháng sau, do vẫn không có kinh và kèm theo hiện tượng buồn nôn, Mai bắt đầu thấy lo lắng.
Người nhà không ai lại nghĩ rằng với một cô bé ngoan hiền và đang trong tuổi học sinh như Mai lại vướng vào chuyện kia. Ban đầu, họ còn cho là Mai đã ăn phải thức ăn không được vệ sinh, nhưng bụng của Mai lại một ngày một lớn, thế là mọi người mới giật mình vỡ lẽ. Khi nhận đầy đủ giấy giám định có thai từ phía bác sĩ, Mai mới giọt ngắn giọt dài kể đầu đuôi câu chuyện cho mọi người nhưng đã muộn rồi.
Màng trinh không bị rách, nhưng sao lại có thể mang thai? Bây giờ chúng ta cùng nhau bàn về chuyện này nhé.
Cuộc du ngoạn của những chú tinh trùng
Tinh trùng do tinh hoàn tạo ra, noãn do buồng trứng của nữ giới tạo ra. Trứng sẽ rụng trước khi có kinh 14 ngày. Noãn sau khi rời buồng trứng nếu trong 24 giờ vẫn chưa gặp được tinh trùng sẽ tự chết. Còn tinh trùng khi được xuất vào âm đạo của người nữ thì có khả năng sống từ 12 giờ đến 3 ngày.
Có những trường hợp không có giao hợp nhưng vẫn có sự thụ tinh. Thông thường, khi đạt đến khoái cảm, ơ âm vật người nữ sẽ tiết ra chất nhờn. Cho nên, tuy là xuất tinh ngoài âm đạo nhưng cũng có vô số tinh trùng bơi ngược dòng lọt vào âm đạo và đi qua cổ tử cung để lọt vào tử cung. Nếu như con tinh trùng còn đủ sức để bơi về phía ngô dẫn trứng thì tại đây, nó sẽ kết hợp với trứng, hoàn tất quá trình thụ tinh. Trứng đã thụ tinh tiếp tục di chuyển về tử cung và nó sẽ ’đâm rễ mọc chồi’ tại nơi này.
Biết sớm có thể dự phòng sớm
Trong lâm sàng, trường hợp có thai ngoài y muốn như Mai là thường thấy đối với những cô gái đã kết hôn hoặc chưa kết hôn. Cho nên, bạn cần phải hết sức cẩn trọng; đặc biệt là đối với các bạn ơ lứa tuổi thanh thiếu niên hay hiếu kỳ và mang nặng tâm lí thích làm những điều bị cấm đoán. Do hạn chế về kiến thức, các em thường đối mặt với những mối nguy hiểm mà bản thân mình không hay biết; điển hình là quan hệ tình dục và mang thai trước hôn nhân.
Nếu như chúng ta tạm gác lại vấn đề thuộc về lễ giáo, pháp luật, tâm lí, xã hội thì quan hệ tình dục trước hôn nhân của lứa tuổi dẫn đến hai vấn đề: mang thai và các bệnh về đường tình dục. Các bạn không nghĩ đến việc có thể mang thai sau khi quan hệ nên không đề phòng gì cả. Các bạn lại không có kiến thức về tránh thai và khi có hiểu biết chút ít thì cứ tưởng mình là một cao thủ. Tất cả những suy nghĩ ấy là nguyên nhân dẫn đến việc có thai ngoài y muốn của các đôi nam nữ này.
Thường các bậc phụ huynh và thầy cô giáo không muốn thảo luận với sinh viên về vấn đề tránh thai vì họ sợ rằng, làm thế chẳng khác nào vạch đường cho hươu chạy. Nhưng điều này cũng giống như việc tai nạn giao thông tăng do không am hiểu luật lệ giao thông. Nếu như đem luật lệ giao thông dạy cho học sinh trung tiểu học biết thì cũng không có nghĩa là cá em sẽ lái xe không tuân theo luật giao thông. Rất nhiều kết quả nghiên cứu chỉ rõ, việc giáo dục giới tính làm cho các em tăng khả năng tự chủ, khả năng tự vệ và lựa chọn. Vì vậy, cần giáo dục các em kiến thức về mang thai và biện pháp tránh thai thì mới có thể tránh được những sựviệc dở khóc dở cười kia.
Biện pháp tránh thai ở nam giới
Có rất nhiều phương pháp để tránh thai, có thể do nam hoặc nữ tự làm cho mình, và cũng có thể hai bên cùng nhau làm. Nhưng có một việc cần nhấn mạnh là, trừ khi không quan hệ tình dục, tất cả mọi biện pháp tránh thai đều cókhả năng thất bại, vấn đề là tỉ lệ cao thấp khác nhau thôi.
Đối với nam giới, chủ yếu có những biện phá sau:
- Dừng giữa chừng trong giao hợp: Cũng có thể gọi là phương pháp xuất tinh ngoài âm đạo. Khi sắp sửa xuất tinh, người nam mau chóng rút dương vật ra khỏi âm vật của người nữ. Phương pháp này là phương pháp không an toàn nhất, vì thường không kịp rút dương vật ra khi xuất tinh. Vả lại lượng dịch xuất ra ban đầu thường chứa lượng tinh trùng lớn.
-
Dùng bao cao su: Trước khi giao hợp, mang cho dương vật một lớp bao cao su để cách biệt sựtiếp xúc giữa tinh trùng và âm đạo. Nhưng phương pháp này cũng có những trường hợp thất bại. Bởi vì, không có gì để bảo đảm mỗi chiếc bao cao su đều hoàn hảo, trong lúc mang vào cũng có khả năng làm cho bao bị rách, hoặc sử dụng bao cao su không đúng cách, hoặc khi xuất tinh không rút dương vật ra. Tất cả những điều nói trên đều có khả năng dẫn đến mang thai. Phải mang bao cao su trong suốt quá trình giao hợp và phải bảo đảm trùm kín dương vật, sau khi xuất tinh phải lập tức rút dương vật (có cả bao cao su) ra khỏi âm đạo, như thế mới hoàn thành biện pháp tránh thai.
-
Thắt ống dẫn tinh: Đây tuy là phương phá có tỉ lệthành công cao nhất, nhưng sau khi thắt ngô dẫn, nó có thể tự thông được. Hơn nữa, ơ lứa tuổi
thanh thiếu niên không cần phải dùng biện phá này.
Những viên tránh thai nam hiện còn trong giai đoạn thí nghiệm, nên cũng không thể bàn luận gì thêm. Ngay cảtrong những thời kỳ an toàn của nữ giới, vẫn luôn có nguy cơ thụ thai.
Yêu thì phải tôn trọng cô ấy
Ở tuổi thanh thiếu niên có hiện tượng yêu thích, mến mộ người khác giớ là chuyện bình thường. Nhưng tôi muốn nhắc các bạn rằng, khi bạn đang muốn ’đốt cháy giai đoạn’, nên hỏi chính mình rằng đã có khái niệm gì về giá trị tình yêu, tình dục, hôn nhân cũng như nghĩa vụ trách nhiệm của mình chưa. Câu nói "chỉ cần tôi thích, thì có gì là không được" còn bao hàm y nghĩa sâu sắc hơn là "tuy tôi thích, nhưng tôi biết cái gì là không thể". Chỉ khi nào hai bên cùng làm chủ được bản thân mình, yêu mến, trân trọng nhau thì tình yêu mới đẹp được.